Tuesday, December 14, 2010

41/365: Pet Club Cafe

Đọc về Pet Club ở đâu đó khá lâu rồi, đã mark vào to-go-list vậy mà tôi cũng quên khuấy mất để đến gần đây mới đến trực tiếp ngó nghiêng.

Mô hình cafe vật nuôi thì không hề mới trên thế giới, nhưng ở Việt Nam thì cũng mới được khởi phát. Một trong những quán cafe khá thành công với mô hình này là Ailu Cat cafe trên đường Thụy Khuê (mà tôi sẽ giới thiệu thêm trong một entry tới đây). Như có thể đoán ngay trong cái tên, Ailu Cat là một quán cafe mèo, nơi mà bạn có thể đến chơi với mấy em mèo cực kì dễ thương. Mèo thì là một loài vật nuôi gần gũi và đáng yêu nên quán Ailu đã cực kì thu hút khách ngay từ những ngày đầu tiên và có lẽ bây giờ vẫn chạy tốt lắm. Pet cafe cũng theo mô hình cafe vật nuôi nhưng Pet ở đây không hề dễ nhằn tẹo nào: Bò sát.

Định nghĩa về Bò sát, các bạn tham khảo ở đây. Hiểu đơn giản là các loài rắn, thằn lằn, kỳ nhông, kỳ đà, rồng đất... Nói chung là các loại động vật "bò" "sát" mặt đất mà các bạn gái hoặc các bạn giai có tính như con gái thấy là đủ tóc dựng đứng như trong phim hollywood. Vậy nên Pet cafe cũng bị thiệt thòi đi mấy phần nếu so sánh với các đồng nghiệp Cafe vật nuôi khác.

Pet Club cafe nằm ở đầu phố Khâm Thiên. Khá dễ tìm và gần trung tâm thành phố. Quán không lớn, không nhỏ và trang trí cũng đơn giản và hơi tối. Chủ đề trang trí của quán, theo những lời dẫn trong các bài viết tôi được đọc thì là tạo một không khí như trong một khu rừng già cho phù hợp với các vật nuôi trong quán.




Quán ngồi bệt để tiết kiệm không gian và cũng là để khách có thể dễ dàng ngó nghiêng cũng như giao lưu với các "tiếp viên đặc biệt" của quán hơn, gồm các bạn họ Thằn lằn như Rồng Úc, Rồng đỏ, Kỳ Nhông Nam Mỹ, Kỳ nhông Xanh, Thằn lằn đuôi gai, và vài đồng chí khác. Một vài bạn rắn và một đồng chí Nhện Tarantula (tôi sợ nhện phát khiếp, chẳng cần phải to như trong Harry Potter, chỉ như đồng chí cư trú tại Pet club rơi xuống trước mặt là tôi đủ ngất đi rồi)








Ông chủ của quán chắc chắn phải là một người rất đam mê các loại bò sát thì mới dũng cảm mở ra một quán cafe như thế này. Mục đích chính chắc là để giao lưu, học hỏi chứ sự thu hút của quán có phần hơi yếu. Đầu tiên chính là bởi các bạn Thằn lằn, Rắn, Nhện này bị phân biệt đối xử, do xấu xí nên không được yêu thương nhiều. Thứ hai là trang trí quán cũng hơi thiếu sự quan tâm, có thể là do vấn đề về vốn. Thứ ba là tác phong phục vụ chưa được chuyên nghiệp lắm. Vậy nên khi nhắc đến Pet Club người ta chỉ nhắc đến việc thử cảm giác mạnh (thật là hài) và mô tả về quán như một chỗ đến để biết chứ không vì yêu thích. Tôi cảm thấy thất vọng về sự ngô nghê và trẻ con đó dù biết có phần nào là do chủ quan của người chủ.

Hơi tiếc là hôm tôi đến Pet Club, tôi có việc bận nên không thể xin gặp anh chủ quán nói chuyện. Tôi hi vọng sẽ có dịp quay lại quán trong thời gian gần nhất để được trao đổi và hiểu hơn về các vật nuôi của quán. Cũng là để thử dẹp nỗi sợ nhện của mình bằng việc sẽ xin cầm chú nhện Tarantula lên tay như trong ảnh này.








Quán có lợi thế là sự ấn tượng và có không gian tạo cảm giác khá gần gũi. Tuy nhiên tôi nghĩ anh chủ quán nên đổi tên quán để tận dụng sự ấn tượng của mình ("Cafe Thằn Lằn", hay là "cafe Thú" như một anh bạn của tôi gợi ý, tại sao không nhỉ?) và nên cố gắng để nhanh chóng tăng thêm số lượng "tiếp viên đặc biệt" của mình. Ngoài ra, cần phải trang bị thêm kĩ năng cho các bạn phục vụ để tăng khả năng tương tác với khách hàng, điều rất cần khi chạy một quán cafe vật nuôi như thế này.

Add: 2B Khâm Thiên

Có tham khảo bài viết trên Aquabird.com.vn, và Zing.vn